Ẩm thực Nhật (phần 4): Miso cho tướng, cho vua, cho não dân thường
Pha Lê
Phần trước chúng ta đã tìm hiểu chung về
các loại
miso, cơ bản
không hẳn
quá khó hiểu nhưng chỉ vậy thôi là chưa thể tỏ tường văn hóa Nhật cũng như miso Nhật. Tất nhiên miso tỷ loại tỷ hiệu nên không thể nào điểm qua hết, vì thế ta phải lọc ra, dành công sức tìm hiểu
một
số
loại
miso nổi
tiếng,
vừa
độc
đáo vừa
rất
truyền
thống
và mang nặng phong cách Nhật.
Hatcho miso: hàng xóm của tướng Shogun
Hatcho miso là đặc sản của nhà Maruya của tỉnh Aichi – nơi chuyên làm Hatcho miso từ năm… 1337 cho đến ngày nay. Cách ngôi nhà kiêm cửa hiệu
Maruya tám khu phố là lâu đài Okazaki, vào năm 1543 ngài Tokugawa Ieyasu – ấu
danh là Matsudaira Takechiyo – sinh ra tại đây. Sau thời
gian chinh chiến dọn dẹp nhiễu nhương, Ieyasu có thể gọi
là thành công trong việc thống nhất nước Nhật, lập nên nhà Tokugawa, nghiễm nhiên trở
thành tướng
quân (Shogun) Tokugawa đầu tiên của Nhật.
Tranh chân dung Ieyasu, hình như là
treo ở
lâu đài Osaka, vẽ
vào khoảng
đầu thời Edo (thế kỷ 17).
Ăn quen miso của ông hàng xóm Maruya từ nhỏ,
và nhận
thấy
rằng
loại
miso này bổ dưỡng, Ieyasu lấy miso của Maruya nuôi quân. Vì nhà Maruya cách lâu đài Okazki tám khu phố,
nên miso của nhà này có tên hatcho – gốc từ
chữ
hatchi, tức “số tám” trong tiếng Nhật. Đến khi Ieyasu rời về Edo để sinh sống, ông tiếp tục kêu nhà Maruya chuyển hatcho miso về đấy
cho mình ăn.
Tiệm
Maruya ngày nay. Sau này nhiều
nhà khác ở
các tỉnh
khác cũng ủ
hatcho miso chứ
không riêng gì nhà Maruya, tuy nhiên Maruya vẫn lâu đời nhất.
Hatcho miso của nhà Maruya.
Hatcho miso hoàn toàn làm từ đậu
nành, không ủ thêm gạo hay đại mạch lẫn vào. Nó thuộc loại miso đỏ, ủ từ 1 đến 3 năm nhưng muốn ngon thì phải 3 năm mới thật ngon, và thùng ủ hoàn toàn làm từ gỗ
tuyết
tùng. Điểm
đặc
biệt
là dù hatcho miso thuộc loại miso đỏ, nó không hề mặn vì dùng rất ít muối. Các nhà làm hatcho miso thường xuyên xếp
rất
nhiều
đá sỏi
nặng
lên trên thùng ủ miso để ép hết nước chảy ra từ quá trình lên men, do môi trường đặc
thiếu
nước
nên vi khuẩn vì thế cũng khó phát triển hơn,
thành thử hatcho miso không cần dùng nhiều
muối
để ủ.
Muốn xếp đá lên thùng ủ hatcho miso cũng phải là chuyên gia họ mới
cho xếp.
Các hòn đá vừa đủ to nhưng không quá to, khi xếp phải thật khéo để trọng lượng chúng dàn trải đều, vì muốn gần trăm hòn đá luôn vững chãi cân bằng
nên các chuyên gia xếp đá sỏi theo hình kim tự tháp. Các nhà làm hatcho
miso xếp
đá khéo đến nỗi trong trường hợp động đất nhẹ hoặc động đất vừa, đá trên thùng ủ vẫn…
không rơi
xuống
đất.
Xếp
đá lên thùng ủ
hatcho miso, công xếp
thôi cũng đã mệt
mỏi.
Thùng ủ hatcho miso thường là thùng lâu năm, nhất là tại
gia đình Maruya thì toàn bộ thùng đều trên trăm năm tuổi. Vi khuẩn
cư
ngụ mấy
kiếp
trong các thớ gỗ luôn giúp miso của họ
ngon hơn
hẳn.
Hatcho miso có hương thơm nồng do ủ lâu và bị ép gần hết nước. Tuy nhiên nhờ ít muối, không mặn, mà hatcho miso hợp với
rất
nhiều
cách chế
biến
chứ
không khó chịu như các loại
miso đỏ
khác. Hương
thơm
ngào ngạt khiến hatcho miso rất hợp để đem ướp thịt, làm món hầm, bỏ vào mì – tất nhiên phải bỏ nhiều một tí do hatcho nhạt mà. Bù lại
chính sự
nhạt
vừa
này đã giúp hatcho miso trở thành loại miso đỏ hiếm hoi có thể dùng nấu canh, làm sốt. Thứ duy nhất hatcho không hợp lắm là các loại cá nhẹ nhàng. Cá nồng mùi như cá saba còn ưa hatcho chứ cá nào vị nhẹ một chút rất dễ bị hatcho lấn lướt.
Thịt
bò wagyu ướp
hatcho, ăn kèm sốt
bơ trộn mù tạt wasabi.
Thịt
heo, đậu
phụ
và củ
cải trắng hầm hatcho miso.
Cho quả trứng vào thịt heo hầm hatcho miso là nom
khác gì món thịt
heo kho nhà mình nhỉ?
Mì nấu với hatcho miso cũng
ngon.
Và đặc biệt lấy hatcho miso đi nấu canh với nước dashi cũng
được tuốt.
Ngày nay, ngoài tỉnh Aichi, tỉnh
Mie và Gifu cũng sản suất hatcho miso. Do sản xuất
kỳ công nên hatcho miso chủ yếu là… đắt. Miso ở nhà Maruya còn đắt nữa
vì dùng muối hột phơi nắng tự nhiên và nước suối trong veo để hấp đậu nành.
Saikyo miso: món tinh khiết dâng vua
Trong các loại miso trắng thì saikyo là vua. Ngày nay Kansai và Kyoto gần
như là hai nơi duy nhất ở Nhật có sản xuất saikyo miso – hoặc ít nhất
là nơi ủ
nên saikyo miso ngon hơn cả. Loại miso này bắt nguồn từ Kyoto, chữ saikyo có nghĩa “Tây kinh”, tức kinh đô ở
phía Tây – vì Edo nằm ở phía Đông, là chỗ của
Shogun nên gọi là kinh đô phía Đông, còn Kyoto là chỗ của
hoàng tộc,
nằm
phía Tây nên gọi là kinh đô phía Tây. Saikyo có màu vàng nhạt
nhưng
cũng có loại
saikyo ngà trắng nom rất trong trẻo.
Saikyo miso với màu trắng ngà, tất nhiên không trắng tinh nhưng không
vàng
vọt như các
loại
miso trắng
bán trong siêu thị.
Saikyo miso chủ yếu ủ từ gạo – dù trong thành phần vẫn
có chút đậu tương – và rất ít muối. Loại miso này đặc biệt hơi ngọt, do trong quá trình ủ, đường
hình thành sau khi men phân giải gạo, giúp miso có vị ngọt
nhẹ của
lúa. Từ
bao đời
nay, saikyo miso luôn là món dâng vua cho gia đình hoàng tộc
ăn, loại
xịn
làm ở
Kyoto thì nói chung là đắt với hiếm khi xuất khẩu.
Saikyo chứa ít muối – ít hơn cả hatcho – vì muối sẽ cản bớt vị ngọt thanh từ gạo, thành thử các nhà sản xuất ngại thêm nhiều muối vào trong quá trình ủ. Kết
quả:
saikyo rất
chóng hư,
món này ủ
khó vì vi khuẩn dễ xâm nhập đã đành, nó còn khó di chuyển nên saikyo ít khi xuất
sang nơi
khác. Các nhà hàng Nhật
xịn ở nước
ngoài cũng vất vả để mua saikyo từ Nhật, nghe kể rằng ngay cả nhà hàng Nobu – chuỗi nhà hàng Nhật
cao cấp
đắt
đỏ
mà… Victoria Beckham thường lui đến dùng bữa – phải pha miso trắng thường với đường để giả bộ làm saikyo miso chứ không kiếm
được
saikyo thật.
Saikyo miso nổi tiếng là dùng để ướp cá là cực ngon, ngoài ra nó còn hợp để
pha sốt chấm
rau củ,
làm nước
hầm
các món cá/hải sản, và tất nhiên dùng nấu súp với nước dashi. Thực sự chẳng biết saikyo ướp cá sẽ ngon cỡ nào, nhưng có lần
hứng
chí lên trang Nhật mò mẫm, thấy phần cá – khoảng vài miếng – ướp saikyo bán sẵn, giá bét cũng gần 150 Đô nên thôi nghĩ bao
giờ
trúng số
sang Nhật
ăn cho biết chắc không muộn.
Nếu
có dịp
đi Kyoto thì nên thưởng
thức
món cá tuyết
ướp saikyo nướng, nghe đồn ngon ngây ngất.
Cá tuyết ướp saikyo, ăn với gạo lứt và rau bó xôi luộc.
Saikyo nấu canh súp, làm nước hầm
lẩu
cá rất
ngon, phải
tội
loại
miso này hiền và nhẹ quá nên nó đeo theo lắm đòi hỏi.
Các bếp
Nhật
thường
khuyên rằng
dùng saikyo thì không được dùng kèm những thứ quá nồng, như cá không được dậy mùi – nếu dùng cá dậy mùi thì phải chiên trước hoặc luộc trước cho bớt mùi – nấm, rau cũng phải ít mùi, nếu không chúng át mất hương
vị của
saikyo. Canh miso từ saikyo miso thường không có hành lá (sợ hăng) hay rong biển
(sợ
rong bơi
lung tung trong nước dùng, làm xấu màu tinh khiết của saikyo).
Canh saikyo miso.
Các món trong canh saikyo miso không được làm át mùi nó, bởi vậy ít ai nấu chín rau củ trong món canh súp này
lắm. Chủ yếu phải nấu chín nguyên liệu trước, ví dụ như luộc rau bó xôi, luộc cà-rốt, củ cải trắng… sau đó mới “xếp vào” chén và rưới canh súp saikyo lên.
Moromi miso: bổ não dân lành
Trái với các loại miso thường thấy, moromi miso không mịn mà còn nguyên hạt
đậu
nành và hạt gạo. Các nhà làm moromi miso không giã đậu
giã cơm
cho mịn,
cùng lắm
họ
chỉ
chà sơ
hoặc
nghiền
sơ rồi
đem đi ủ.
Do không tốn mấy công nên moromi miso tương đối
rẻ,
người
bình dân mua được thường xuyên.
Moromi miso với nguyên hạt đậu nành.
Moromi miso không bao giờ dùng để nấu
canh hay ướp thịt ướp cá. Dân Nhật chủ yếu ăn sống nó, dùng nó để chấm hoặc ăn kèm các loại rau củ thay nước tương. Món dưa
leo chấm
moromi miso đặc biệt nổi tiếng, từng là món rất thịnh trong giới bình dân Nhật do nó giúp họ ăn được nhiều loại rau rẻ tiền mà không thấy ngán. Người Nhật cũng từng nói rằng ăn moromi nhiều sẽ bổ óc, chẳng hiểu thật hay đùa nhưng dù không bổ óc thì moromi cũng giàu protein, khoáng chất,
cũng như
men tiêu hóa giống
nhiều
loại
miso khác.
Món bình dân, ngon bổ rẻ: dưa leo chấm moromi miso.
Lắm
khi moromi còn nguyên hạt
đậu nành tròn đẹp như vầy.
Moromi với củ cải radish và dưa leo.
Moromi với củ cải trắng, nhìn hấp dẫn chẳng kém gì sashimi.
Ngày nay moromi không thịnh như xưa
nữa,
do đa số
người
trẻ
không còn thích các món đạm bạc của cha ông. Loại miso này cũng chẳng dùng để nấu
canh, ướp
thịt
cá được
nên người
Nhật
bớt
dùng nó lại. Khi cần chấm rau giới trẻ Nhật bây giờ ưa mayonaise hơn – điều
mà thành phần cao tuổi của Nhật đang tiếc nuối. Thế nên tìm moromi miso ở nước
ngoài cũng khó khăn, do chẳng mấy ai biết xơi để mà… giới thiệu nữa.
Địa chỉ:
Tokyo Shop 15A8 Lê Thánh Tôn, Phường Bến
Nghé, Q.1, hoặc Akuruhi số 05 Lê Thánh Tôn Phường Bến
Nghé, quận
1, hay Family Mart ở Saigon Sky Gadern 20 Lê Thánh Tôn có miso, tất
nhiên loại
thường,
dù lâu lâu cũng thấy loại tốt không chất bảo quản, không bột ngọt của “nội địa” Nhật. Còn hatcho, saikyo với moromi gần
như
chưa
thấy
bán bao giờ! Family Mart nhập theo đợt, một đợt về bán hết phải chờ dài cổ mới có đợt khác.
Vài chữ Nhật khi chọn miso: (有機) hữu cơ, (無添加) không hóa chất,
hoặc
(国産) quốc sản. Miso đề chữ quốc sản – tức đậu
trồng
ở
Nhật – với chữ không hóa chất thường đồng nghĩa với
không sử dụng đậu GMO, nhưng cũng không hẳn chính xác trăm phần
trăm. Tuy nhiên thực
phẩm
quốc
sản
Nhật
lúc nào cũng hiếm, nên loại
nào không hóa chất không bột ngọt là dùng tạm được rồi.
*
_______________
Nguồn:
soi.today
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét