Da đen và lịch sử Phi châu: thế Ai Cập da gì?
Sáng Ánh
Rất
nhiều người
nghĩ là Phi châu không có sử.
Thật ra, là vì không ai, tức là da trắng, nói tới thôi. Và nếu da trắng không nói tới thì sao ta biết được.
Một
lí
do là vì nhiều văn minh Phi châu không có chữ viết
nên không để lại sử
sách trực tiếp
mà phải đi nhờ nhà người ta, thí dụ sử
sách Ả rạp
hay sử sách Tây phương. Lí do khác là các công trình xây dựng tại
Phi châu nhiệt đới và thời tiết
ẩm như
đền
đài là bằng gạch
nung, bằng gỗ
vì khu vực không sẵn đá v.v. nên chỉ cần
bỏ hoang có mấy chục
năm là biến mất. (Đây nói qua, như trường
hợp của
toàn bộ văn minh cổ châu thổ sông Indus từ 3000-1000 TCN, nền văn minh này tại Ấn
còn gọi là Harappan/Saravasti giờ gần
như không ai biết
đến vì không để lại
chữ viết
và di tích.)
Nhưng
may thay, nói
đến
Phi châu ta còn có Ai Cập.
Ai Cập
có chữ viết,
sẵn đá nên còn tồn tại
các di tích mấy ngàn năm. Khí
hậu khô và sa mạc nên còn giữ được
tất, ngay cả xác ướp,
và khu vực này tuy qua nhiều thay đổi và nhiều thời
đại khác nhau trong nhiều ngàn năm nhưng liên tục
có người ở.
Không ai có thể
chối cãi là văn minh A Cập xưa
cổ, hoành tráng, di tích to đùng và ở ngay Phi châu. Nhưng Ai Cập là ở
tại Bắc
Phi sát ngay bên Tiểu
Á và được cho là ngoại vi hay ngoại lệ
chứ không phải là một nền
văn minh “ da đen”, vì Phi châu theo nghĩa hẹp
ta vẫn hiểu
là da đen.
Thời
cổ dĩ nhiên đã có khái niệm màu da nhưng khái niệm
này rất khác với ngày nay, nhất là khác với khái niệm màu da ngày nay tại văn hóa đang thống trị
thế giới
là văn hóa Mỹ. Nói cách khác,
ta hiện dùng tiêu chuẩn ngày nay của văn hóa này để soi ngược lại giai đoạn 2000 hay 4000 năm trước nên không khỏi bị
méo mó cái nhìn.
Ai Cập
mà ta biết về
sau này là qua Tây phương
tức là đế quốc
La Mã vào thời kỳ đầu Công nguyên. Nữ hoàng Cleopatra của Ai Cập là người Hy Lạp. Nhà Ptolémé cai trị Ai Cập
lúc đó là từ một tướng
lãnh Hy Lạp của đại
đế Alexander. Dân tộc Ai Cập lúc đó đã pha lẫn và sao thì Cléopatra cũng không đại diện
được cho người dân của nước
bà về mặt
màu da vì bà thuộc
giai cấp thống
trị của
triều đại
Ptolémé.
Phía Tây của
Ai Cập là người Bắc Phi sắc tộc
Berber (Lybia), tức
là da trắng nhưng
nước da tái mét như té sông mới
lóp ngóp bò lên chứ
không được đẹp như
người da trắng châu Âu nhe.
Phía Đông của
Ai Cập là người Tiểu Á, Trung Đông, nước da dạng lôm nhôm không giống ai hết, còn gọi là sắc da ô-liu, giống chăng là giống Giê-su Ki tô thôi vì ông sanh ra
tại khu vực này.
Người
Ai Cập thì không cần khát khao, không cần ước
ao, cũng có một làn da nâu. Da
nâu cỡ nào thì khó nói, có thể gọi
là đen.
Trên mộ của Seti 2 : 4 người Ai Cập (da nâu) khăn trắng, 4 người Tiểu Á (Syria da nhôm) 4
người
Nubia da đen và 4 người
Lybia Bắc
Phi da trắng.
Hình từ trang
này
Văn minh Ai Cập
xuất hiện
và phát triển dọc sông và dòng Nile thì rất dài, 6650 km với châu thổ rộng
gấp 10 diện tích của Việt
Nam (3,3 triệu km2). Nhưng từ
Khartoum (thủ đô của Sudan ngày nay) ra tới biển
trên 2600 km, dòng Nile bị
phân chia thành 7 khúc với
6 thác nước (cataract) khiến tàu thuyền không di chuyển được.
Sông có khúc và Ai Cập
có lúc. Người ta phân biệt dòng Nile thành hai khu vực, châu thổ trước
thác nước thứ nhất
là Hạ Ai Cập,
giàu có và canh tác màu mỡ
; Thượng Ai Cập là từ thác thứ nhì cho đến thác nước thứ sáu. Sau thác nước thứ sáu là vùng đất có tên Kush của người
Nubia.
NUBIA
Người
Nubia, đen không thể
chối cãi.
Tại
phía Nam này người
Nubia để lại
di tích Napta Playa (4500-3600 TCN) là một
vòng tròn xếp đá khủng. Các tảng lớn
nhất nặng
mấy tấn,
cao 3 mét và ngang 2 mét, được
xếp đặt
hình như để
tính lịch, đông chí và hạ chí gì đó ta chưa hiểu
lô gích nhưng ngay ngắn và có tính toán. To đến nỗi,
có người cho đây là một công trình của người
ngoài hành tinh. Vậy
hỏi, người
ngoài hành tinh thì da màu gì? Có đen không hay là chỉ có trắng?
Di tích đá Napta Playa ở Sudan. Hình từ trang
này
Từ
đó trở đi, và có thể nói là cho đến ngày nay, quan hệ giữa
Nubia và Ai Cập rắm rối
trong 50 thế kỷ. Họ
lẫn lộn,
pha trộn và Ai Cập đã có lúc dùng quân dùng tướng Nubia để chống
lại miền
Bắc hai hướng Đông Tây, là người Lybia hoặc người
Assyria, Hyksos. Cung thủ
Nubia từng là một lực
lượng quan trọng của
quân đội Ai Cập. Một
số đại
đế Ai Cập
(Pharaoh) năm 2000 TCN đã từng
là gốc đen Nubia đồng hóa và không có đợi Barack Obama.
Cung thủ Nubia trong quân đội Ai Cập. Da đen trong quân Ai
Cập là một truyền thống mấy chục thế kỷ. Hình từ trang
này
Nói chung là qua bằng
ấy thời
kỳ, cứ Ai Cập
mạnh thì Nubia yếu và ngược lại. Sau đó Nubia rơi vào quỹ
đạo của
Ai Cập trở
lại như
trong bài hát Gia tài của mẹ
(Nubia) “1000 năm nô lệ
giặc Ai Cập”. Triều đại
thứ 25 (746-653 TCN) của Ai Cập là một đế
triều do Nubia “Ai Cập hóa” cai trị, xây đền xây đài nhưng các Pharaoh đen này, da thì đen và gốc
thì miền Nam nhưng thuộc văn minh Ai Cập về
mặt văn hóa.
MEROE
Đến
khoảng 500 TCN-300 CN, một đế
chế độc
lập ở
phía Nam được thành lập chung quanh thủ đô Meroe. Dĩ nhiên họ có nhiều điểm
tương đồng
và pha trộn với Ai Cập. Họ
bắt đầu
dùng chữ Ai Cập
nhưng sau phát minh ra một bộ
chữ viết
riêng, giờ đã tuyệt tích và không ai còn hiểu.
Phụ
nữ tại
đây cũng quyền lực, thay nhau làm nữ chúa (Kandake). Bà Amanirenas (40
TCN) được La Mã tả là một
con mẹ không những giống
đàn ông mà còn chột
mắt! Bà này một mắt
mở một
mắt nhắm
mang quân đánh La Mã khiến
họ không chiếm đóng được và phải hòa ước giao thương với vương
quốc phía Nam này. Thành Meroe phần di tích còn để lại
rất nhiều
lăng hình kim tự
tháp, kiểu Ai Cập nhưng
bé hơn và nhọn
hơn.
Tại
Sudan ngày nay còn 200 kim tự
tháp là lăng tẩm
của vua chúa và đại gia thời đại Meroe. Hình từ trang
này
AKSUM
Vương
quốc Aksum sau đó (TK 2-TK 9 CN) đã
mang Ki tô giáo Ai Cập
(Coptic) sang Sừng
Phi châu. Ki tô tại
khu vực này theo thuyết Giê-su nhất nguyên hay nhất thể
(Monophysite) và còn tồn
tại tới
ngày nay tuy bị giáo hội La Mã coi là dị giáo vô thần. Phần
di tích của người da đen Ki tô là những nhà thờ đục
trong núi đá Ethiopia tại
Lalibela (TK 7-TK 11). Phần
lớn phía Nam của Ai Cập theo nhánh Copt Ki tô từ đầu
(TK 4) cho đến khi đế quốc
Thổ xuất
hiện tại
khu vực vào TK 15.
Nhà thờ khắc trong núi đá tại Lalibela, Ethiopia
(TK 12). Hình từ trang
này
À, như
vậy, chí ít là ở miền
Đông, Phi châu cũng có sử
mà còn hơi bị
hoành tráng, tuy anh ba da đen Kush-Nubia phải
lấp ló cái đầu đằng
sau anh hai Ai Cập
da nâu. Xưa thì có, 50 thế kỷ
lẻ, và di tích thì có đây và đó, chữ viết
cũng có, văn hóa cũng có, kể
cả văn hóa Ki tô.
Nói lại,
Ai Cập là ở
Phi châu, là văn minh thượng
cổ phát triển dọc
dòng Nile, dư thừa ăn mặc đến
nỗi chúa của họ
bóp cổ người
dân để xây dựng được
những đền
đài và lăng tẩm vĩ đại trông thấy khiếp.
Nhưng chính vì thế
mà các nền văn minh khác tại Phi châu bị bóng các Kim tự tháp đè. Văn minh Ai Cập khởi
thủy là da nâu, pha lẫn với
da trắng Bắc
Phi ở phía Tây với ô liu Tiểu Á ở
phía Đông và pha lẫn
với da đen Nubia ở phía nam. Chuyện tình của 1 nữ
hoàng Ai Cập (Cleopatra) gốc Hy Lạp muộn
màng vào đầu Công nguyên với một
tướng lãnh La Mã (Mark
Anthony) được Hollywood dựng phim đã khiến ta tưởng Ai Cập toàn là da trắng. Nhưng kim tự tháp, đền đài và lăng tẩm đồ
sộ của
văn minh này không do người
Hy Lạp hay La Mã xây dựng mà đã có 3000 hay 2000 năm trước Mark Anthony và
Cleopatra, và do các triều
đại da nâu-da đen thời đó.
*
_______________
Nguồn:
soi.today
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét