Ẩm thực Bangkok (bài 2): Vì sao Tom Yam Kung thơm lừng?
Phó Đức Tùng
Một
quán ăn trong chợ
Chatukchak. (Toàn bộ
chú thích ảnh
trong bài: Phan Phan và KSK)
Salad hay gỏi
Thái là đóng góp quan trọng
nhất, đặc
sắc nhất
của ẩm
thực Thái, thể hiện
rõ nét nhất bản sắc
của văn hóa ẩm thực
Thái. Gỏi có thể được
ăn riêng hoặc kèm với xôi, cơm, cũng có thể
đi kèm với các món nướng, đồ.
Gỏi
Thái bao gồm 4 thể loại
chính là Yam, Tam, Lap, Pla.
Yam là các món gỏi
trộn. Nguyên liệu có thể là các loại thịt,
hải sản,
rau quả, thường
thái nhỏ và được
trộn nhẹ
nhàng với nước
sốt chua cay mặn ngọt
với vị
chính là nước mắm, đường,
chanh, ớt chỉ
thiên, mùi tàu, rễ
mùi, hành củ. Nước sốt được
làm sẵn thành một chậu
hay bát to rồi rưới lên nguyên liệu, trộn
nhẹ đều
là ăn. Tuy nhiên, tùy từng
loại nguyên liệu mà nước sốt sẽ
được điều vị,
tăng phần chua, cay hay mặn, ngọt.
Các nguyên liệu làm gỏi trộn
muốn ngon thường có tương phản lớn
với nhau và với nước
sốt, vì thế chỉ
trộn rất
ít một, trộn
đến đâu ăn ngay đến đó, nếu không các vị sẽ
mờ nhạt.
Chanh thường được trộn sau mới giữ
được vị tươi,
không pha ngay vào nước mắm từ
đầu.
Chanh, nếu thiếu chanh thì không tồn tại ẩm thực Thái. Ảnh: Phan Phan
Những
món Yam ngon là:
Yam bai cha:
búp trà tươi trộn với
vừng, lạc,
hành tím. Búp trà cần
lấy loại
trà tủ để
giảm tanin, tăng hương thơm. Nguyên lý tương tự có thể dùng cho các loại búp có vị hơi
chua chát như búp đa non, búp lộc
vừng, nhưng sẽ
không thơm ngon như búp trà xanh.
Yam hoi khraeng:
gỏi sò huyết với
hành tím, cần thái, mùi tầu. Tương
tự cũng có thể dùng cho hàu điếu, hàu sữa, tôm sống, ghẹ sống.
Gỏi
sò huyết.
Ảnh: Khao Soi Kitchen
Yam phak khut:
gỏi rau dớn trộn
hành tím, thịt băm, tôm khô.
Có thể thêm lạc rang, trứng luộc
để lấy
vị bùi, béo. Tương tự có thể thay bằng rau muống, rau rút, nặc này thái chỉ.
Yam pla duk fu:
gỏi trộn
cá trê chiên giòn với
xoài xanh, hành tím. Tương
tự có thể trộn
gỏi xoài xanh với các loại chiên giòn khác. Do đồ chiên bị ỉu
nhanh nên không trộn
trước, mà ăn từng miếng
kèm phần gỏi
xoài .
Gỏi
xoài với
cá trê chiên xù. Ảnh:
Khao Soi Kitchen
Yam pla thu:
Gỏi cá nục nướng
với hành tím, cần Thái.
Yam som o:
gỏi bưởi
với tôm khô, lạc rang và cá cơm chiên giòn, sốt
mắm me
Ở đây, tôi không
muốn đi sâu vào phân tích từng món yam, có lẽ các bạn chỉ
đọc nguyên liệu cũng tưởng tượng được ra hòa vị của
chúng.
“Thức
ăn nhanh” ngoài chợ
Chiang Mai. Gọi
là nhanh vì người
bán đã chuẩn
bị sẳn từng phần, người mua chỉ cần mang về. Ảnh: Phan Phan
*
Có một
món mà bất kỳ một ai từng ăn món Thái cũng phải biết,
đó là Tom Yam Kung, hay còn gọi
là xúp tôm chua cay. (Người
Thái cũng làm các xúp chua cay vị
này với nguyên liệu gà, lợn v.v. nhưng như
bài trước đã phân tích, các loại nguyên liệu công nghiệp này không đáng để bàn, nên ta chỉ nói tới Tom Yam Kung). Món này là một trong những món nổi tiếng
nhất của
ẩm thực
Thái trên thế giới. Bất
kỳ nhà hàng Thái nào, từ
to tới nhỏ,
đều bán món này. Và bất kỳ ai thích món Thái có lẽ cũng đã từng thử
nấu món này. Bản thân tôi cũng từng nấu
rất nhiều
lần Tom Yam Kung, ăn cũng được, nhưng so với hàng ngon bên Bangkok vẫn là một vực
một trời.
Bản thân giữa các quán Thái nấu món này chất lượng
cũng rất khác nhau. Cho đến giờ
tôi mới ngộ
ra được nguyên do, và chia sẻ với
các bạn.
Nói đến
Tom Yam Kung, người
ta thường biết có hai loại, một
loại nước
trong, thanh, và một
loại nước
đặc, béo, sánh. Thông thường xu hướng mọi người
thích loại đặc
sánh hơn. Đa số
hàng cũng bán loại
này. Để có được
món xúp đặc sánh, người ta có thể cho thêm nước dùng xương, gà, nước cốt dừa,
sữa đặc,
ninh gạch đầu
tôm v.v. Khi ăn, có cảm
giác loại đặc
chất lượng
hơn, giàu có hơn.
Thế nhưng
loại sánh này lại không thực sự
đặc sắc
Thái Lan. Nó thực
ra giống như
một loại
cà ry với hương
vị hơi
đặc
thù. Phải là loại trong mới là đặc sản
Thái Lan. Tôi xin giải
thích tại sao.
Đồ
ăn bán sẵn
tại chợ để mang đi, ê hề các loại cà ri xanh, cà ri đỏ, cà ri vịt nấy măng, tom yum soup,
tom kha gai… đầy
màu sắc.
Ảnh: Phan Phan
Thứ
nhất, chữ
Tom trong món này là xúp. Trong các món Thái cũng có một số
loại canh, xúp. Nhưng nếu
truy nguyên nguồn
gốc, về
cơ bản
tộc người
này không thể có văn hóa nấu xúp sâu sắc. Bởi
lẽ các loại xúp phức tạp
đều cần
nước dùng ninh kỹ. Thế
mà tộc người
rừng núi, săn bắn hái lượm, đồ gốm,
đồ đồng
không có nhiều, nấu món ăn hay dùng ống tre làm nồi, thì chỉ có thể đun nhanh, chứ ninh lâu thì cháy cả nồi.
Những món canh miền núi do đó đa số là canh rau cỏ nấu
nhanh, kiểu như canh thụt ống
nứa ở
vùng núi Việt Nam. Một nền
ẩm thực
mỏng về
văn hóa xúp như vậy khó có thể cống
hiến cho thế giới
một món xúp lừng danh bậc nhất
như Tom Yam Kung.
Thứ
hai, chữ Yam là trộn, và đây mới là vấn đề
trọng yếu.
Có nghĩa là đây là một
món xúp gỏi trộn, chứ
không phải là xúp thông thường. Đầu tiên, bộ ba lá thơm đặc
trưng là sả,
lá chanh thái, riềng
già sẽ được
đun rất nhanh với vừa
đủ nước
lã cho một suất
trộn. Khi các loại thảo
dược này bốc mùi thơm lừng
thì sẽ đổ
qua rây để bỏ đi. (Nếu ai hay đun nước gội đầu
bằng lá thơm hẳn
sẽ có kinh nghiệm là các lá này sẽ thơm
nhất khoảng
sau 1 đến 2 phút kể từ
lúc nước sôi, nhưng nếu
đun quá thì sẽ nồng và mất mùi tươi mát của từng
loại, mà trở thành một hỗn
hợp mùi khó chịu.)
Sau đó người
ta đặt lại
nước thơm lên bếp,
ném tôm vào trần, chỉ để
sôi bùng lên thôi. Vì vậy,
tôm không được quá to, và phải bóc vỏ, xẻ
dọc cho tái nhanh. Khi con tôm đã
tái, lập tức
tắt bếp,
đổ ra bát sắt cho xúp nguội nhanh, rồi trộn
các loại gia vị nước
mắm, nước
đường, ớt tươi,
ớt chưng,
nêm nếm vừa
rồi thì ném vào đó thêm riềng non, lá chanh thái tươi, vắt nước
chanh tươi vào sau cùng. Trộn các thứ đều
như trộn
gỏi rồi
mang ra ăn luôn. Nếu
cho nấm rơm
thì nấm này phải được
trần kỹ
hơn từ
trước rồi mới
cho vào trộn, vì nấm sẽ
chín lâu hơn tôm. Nếu cầu
kỳ đun vỏ tôm và đầu tôm cho ra gạch và nước ngọt thì phải đun riêng như kiểu
chưng với
ít nước rồi cho vào trộn cùng lấy màu. Khi vắt chanh, nước xúp chỉ còn khoảng 70 độ. Trong lúc trộn, con tôm sẽ chín tiếp là vừa. Nếu
nước quá sôi, chanh, riềng, lá chanh đều sẽ
không còn giữ được vị tươi
mát sắc sảo
nữa. Nếu
nấu một
nồi xúp quá to cho nhiều suất
ăn, tôm sẽ bị quá chín, bở bục
mặc dù đã tắt bếp,
và nước sẽ không nguội nhanh xuống được,
khiến các loại gia vị phát huy kém hẳn. Tuy nhiên, nếu làm quá chậm, hoặc
để hơi
lâu, xúp nguội quá thì ăn lại mất
ngon, các hương vị cũng không thơm lừng
nữa.
Tóm lại,
cái tổ hợp
vừa xúp vừa gỏi
trộn, lại
đi với bản
chất của
con tôm là cần phải vừa
chín tới, không được quá, mới tạo
ra được một tuyệt
chiêu ẩm thực
mang tầm quốc
tế với
nhãn hiệu Thái Lan.
*
_______________
Nguồn:
soi.today
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét